Thanh xuân ai cũng mang trong mình như khát vọng và những ước mơ muốn thay đổi cuộc sống.
Nhân lúc còn trẻ chúng ta hãy cứ làm những điều mình thích, những điều mà tưởng chừng xa vời.
Tôi có đứa bạn sau mấy năm đi nghĩa vụ trở về, muốn theo học ngành kiến trúc nhưng ai cũng khuyên ngăn, lấy đủ lý do thuyết phục. Nhưng những khát khao của người trẻ không cho phép cậu ấy lùi bước, vẫn quyết tâm học lại kiến thức thi vào đại học, giờ đã là một cậu sinh viên năm cuối, bộn bề với công việc. Ngoài giờ vẫn nhận thêm đủ việc để trang trải chi phí.
Thực ra những người khuyên cậu ấy đều không phải người xấu, chỉ là họ chưa đủ tin tưởng nên lo sợ người thân mình vấp ngã.
Giờ những người khuyên cậu ấy từ bỏ cũng đã tin tưởng và ủng hộ.
Ông trời sẽ không bao giờ lấy của bạn đi tất cả, bạn mất thứ này nhưng nhất định sẽ có lại những thứ khác tốt đẹp hơn.
Cũng giống như những cánh diều nhờ ngược gió mà bay cao, nếu chúng ta không có những khó khăn, vấp ngã thời trẻ thì tương lai khó có thể trụ vững được.
Những trải nghiệm đó dần hình thành nên một con người mà khi xưa chúng ta chưa từng nghĩ đến.
Về căn bản chẳng có lựa chọn nào chính xác, chúng ta đều phải cố gắng phấn đấu để biến lựa chọn của mình trở nên chính xác, nếu mọi chuyện không tốt xảy ra
cũng đừng vội đổi lỗi cho người khác, tất cả đều do bản thân ta mà ra.